Tạo hóa phân chia giới tính, con người lựa chọn yêu thương

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2008

cảm xúc không chết đâu,

- là bạn tốt thì khuyên bảo gì đi, đừng tranh luận nữa...

- mệt hả?

- thì không biết làm sao với những cảm xúc mới trong mình...

- nghĩ đơn giản chút đi, người xa lạ nào đó thì nếu bạn cho là người đó không dành cho bạn thì cũng cứ bình thường thôi, xem đó như một người xa lạ, vậy đi…

- nửa muốn khám phá, nửa muốn dập tắt...

- mà đã là người xa lạ thì làm gì được bạn đâu, có chạm vào được bạn đâu, có nói được câu nào với bạn đâu…

- thì xa lạ là bởi mới hôm qua, hôm kia người ấy hãy còn xa lạ.
- cũng chưa kịp thực sự là thân quen.

- theo định nghĩa một người xa lạ là một người lạ, và chủ kiến của họ sẽ không tác động nhiều đến suy nghĩ, và tình cảm của mình...

- đơn giản vậy hả?

- mình cũng không quan trọng họ nghĩ gì về mình vì họ là xa lạ mà…

- dĩ nhiên, tôi chưa đến mức bị lên cơn đau tim vì người đó,
- nhưng tôi bị những thôi thúc háo hức khám phá bởi cảm xúc...
- nhưng vì bị cơn đau tim rồi, nên tôi cũng muốn ngăn ngừa,
- tôi nói rõ rồi mà, tôi cũng vừa qua cơn thập tử nhất sinh,
- nên chưa kịp hồi sức để chuẩn bị đón nhận những thử thách mới...

- vậy thì sao còn đưa mình ra để lại bị người xa lạ nào đó làm cho lung lay rồi…
- phải thận trọng chứ nhỉ…

- vậy mới nói, tôi chủ quan mà...
- tôi tưởng cản xúc của tôi chết rồi.

- cảm xúc không chết đâu, thưa bạn… nó luôn tồn tại đến chừng nào ta còn sống.

- dĩ nhiên, nó không chết hẳn, nhưng sau một cơn đau tim, thường nó thoi thóp, hoặc chai lì.

- nếu không thấy nó, thì là do mình đã ém nhẹm nó vào một chỗ khuất nào đấy trong trái tim mình thôi…

- và, khoác vào mình lên mình một bộ mặt lạnh lùng, thờ ơ khi bước tiếp sau một cơn đột quỵ…

- thì đó, cứ ngỡ là mình có thể thờ ơ...
- vì chung quy, con người thường có xu hướng “khôn ra mỗi lần vấp ngã” mà…

- không dễ

...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét