Tạo hóa phân chia giới tính, con người lựa chọn yêu thương

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2008

- tôi có nên gặp người đó nữa không? tôi có nên để cho cảm xúc của mình tự do không?
- có nên tiết chế nó lại không?
- có nên khoác lên bộ mặt thờ ơ lãnh đạm không?
- hay cáu gắt xua đuổi?
- hay im lìm khó chịu?

- ...

- gặp thì gặp, có sao đâu? chẳng lẽ né tránh nhau mãi?
- chỉ là bạn đã có lập trường suy nghĩ về vấn đề này rồi, thì nếu gặp cũng chỉ sẽ là bạn bè thôi ...
- mà có cảm tình với bạn bè thì đâu có gì ...
- một người bạn tốt đôi khi lại khó kiếm gấp mấy lần người yêu à ...

- nhưng mà cảm xúc tôi đâu có chịu ngồi yên,
- nó cứ ngọ nguậy ...

- thì chuyển hướng cảm xúc đó sang tình cảm dành cho một người có thể là bạn mình...

- không được đâu, thường trong trạng thái đó, tôi sẽ dễ làm người khác tổn thương lắm...
- tôi sẽ nói những câu thật khó chịu...

- mà ai cấm mình không được yêu thương bạn mình chứ...

- tôi chẳng bao giờ nói mình thích ai khi mới chỉ đơn thuần là cảm xúc...

- ... vậy thì tôi đây bó tay... không biết giúp sao... chắc phải làm một bộ mặt cực kỳ lạnh lẽo để che đi phần cảm xúc lâu lâu lại ngọ nguậy ấy của bạn.

- ừ, vấn đề chỉ là có nhiều mâu thuẫn mà thôi...
- nửa muốn tạo cơ hội cho mình, nửa thì sợ sợ...

- nửa thì vui vui, nửa thì lo lo

- vậy giờ sao?

- kệ đi, mệt quá! phức tạp quá!
-tôi chỉ muốn ổn thỏa để còn làm việc...
- nhưng, không tự sắp xếp được suy nghĩ của mình

- ừ, vậy thì kệ đi... nếu nghĩ được như vậy thì cứ mặc kệ đi...
- lung tung lên hết~!

- nói vậy đó, mai lại la làng với bạn cho coi...

- haha~ không sao, tôi vẫn ở đây, luôn luôn lắng nghe, lâu lâu mới hiểu...
- thôi, cái gì đâu thì còn có đó... cứ bình tĩnh nghen... đừng sợ... từ từ rồi cũng sẽ sắp xếp lại được...

- đơn giản vậy ư?
- con người đúng là đáng ghét thật!
- cái gì cũng phức tạp lên hết, hả?

- con người, thật chẳng hiểu nổi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét