Tạo hóa phân chia giới tính, con người lựa chọn yêu thương

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2007

và tình yêu thương thì lúc nào cũng có ...

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket (*)

...

- cốc, cốc, cốc ...
- ai gọi đó?!
- tôi là thỏ!
- nếu là thỏ, cho xem tai ...
- cốc, cốc, cốc ...
- ai gọi đó?!
- tôi là nai!
- nếu là nai, cho xem gạc ...
- cốc, cốc, cốc ...
- ai gọi đó?!
- tôi là gió!
- nếu là gió, xin mời vào ...
...
- có học bài thơ này chứ?

- có chứ, vẫn nhớ ...
- ngày xưa, đóng kịch trong nhà trẻ, tôi còn đóng vai con nai mà ...

- trời đất, thiệt hả?!
- hồi nhỏ học mấy bài thơ hay nhỉ!
- tôi nhớ nhất bài:
- lớp một ơi lớp một! đón em vào năm trước,
- nay giờ phút chia tay, lặng nhìn em cất bước ...
- chào bảng đen cửa sổ, chào bàn ghế thân quen ...

- học bài này, khóc ràn rụa ...
- sao hồi nhỏ mình tình cảm dữ vậy ta?! học bài cuối cùng năm lớp một, mà nước mắt chảy thành hàng ...
- chắc tại còn nhỏ, nên đọc vô tưởng như là không bao giờ gặp lại bạn bè, cô giáo nữa, thế là khóc ...

- ai lại không thế ...? con nít luôn dễ tin ...

- vậy bạn cũng khóc à?

- ừ, con nít tin tưởng dễ nhất, yêu thương dễ nhất...

- yêu thương không dễ đâu, con nít mới khó yêu đó ...
- vì, con nít không có lý trí, nhìn ai thấy ghét là ghét,
- chẳng cần biết người ta có thể cần thiết cho mình ...

- tại sao không?! nếu nó bảo nó yêu ai, thì nó sẽ yêu, nếu ghét thì là do người đó khiến cho nó như vậy ...

- mà, tình thương thì đâu có nhiều, nên con nít dễ tin nhưng khó yêu ...

- ừ, yêu ghét phân biệt rõ ràng ...

- nhưng, dụ con nít khó lắm! vì con nít chỉ biết làm theo cảm tình thôi mà!

- tôi nghĩ, tình yêu thương của một đứa bé rất đáng quý, vì đó là một sự trong sáng, không toan tính, không xa xôi ...
- nhưng khi đã để yêu thương của nó bị tổn thương, thì sẽ không bao giờ xóa đi được.
- những giải thích, bao biện chẳng giúp nó quên đi ...

-chẳng vậy mà để nuôi dưỡng một tâm hồn trẻ thơ là điều rất khó đó sao? vì, một cách dễ dàng, ta có thể vô tình làm tổn thương tâm hồn đó vĩnh viễn ...

- tôi nghĩ, hầu hết những tâm linh, những khuất mắc của người lớn chúng ta là do lúc bé mà ra ...đã có biết bao nhiêu tâm hồn trẻ thơ bị tàn tật mãi mãi rồi ...
- vì ngày xưa, người ta không biết trân trọng một đứa bé, ngày xưa, có mấy ai để ý đến trẻ thơ ...
- đứa bé luôn đặt câu hỏi mà không có ai trả lời ...
- trẻ thơ đâu thể nào tự lý giải được tất cả thế giới âm u của người lớn ...

- thế cho nên, nếu tôi có thể ôm chặt trong tay mình một đứa bé, và bảo bọc nó ...thì sao nhỉ?...

-tôi tin nó sẽ có một tâm hồn trong trẻo, vị tha,
- và nó sẽ có đủ những câu trả lời cho mọi câu hỏi của nó.
- những câu trả lời ngộ nghĩnh!

- bạn có từng bao giờ xem một bộ phim về hai đứa trẻ song sinh chưa?! (*)

- ...

- đó có lẽ là một phim mà tôi yêu thích nhất, tôi không nhớ tựa chính xác của nó ...
- tôi nhớ, mỗi lúc chui trong chăn vào mùa đông lạnh giá nhất ...những buổi đêm yên tĩnh, một ly rượu vang đỏ, ánh đèn nhẹ dịu, tôi đã xem bộ phim đó đến khi tôi ngủ thiếp đi ...
- tôi kể sơ nhé ...

- ...

- ...đó là tự truyện của hai anh em song sinh, sống ở một vùng nông thôn Nhật Bản, một nơi có nhiều dòng sông nhỏ chảy xiết, có mùa hè rực rỡ, và những tàn cây cổ thụ xanh um (những tàn cây là nơi cư trú của những linh hồn già cỗi)

-

- những linh hồn đó là những cụ bà mặc kimono mùa hè, ngồi vắt vẻo trên những cành cây, hàng ngày quan sát ngôi làng nơi hai anh em sống từ khi họ vẫn còn là những cậu bé nhỏ nghịch ngợm ...

- những linh hồn thường thì thào với nhau, chỉ trỏ cho nhau nhìn thấy tất cả mọi việc xảy ra trong làng, và nhất là những gì xảy ra cho hai cậu bé nọ ...

- cả câu chuyện là những hồi tưởng của hai anh em sau này khi đã trưởng thành, và cùng nhau ngồi vẽ lại ký ức mà họ có, vẽ ngôi làng trước khi nó bị đô thị hóa thành một thành phố nhỏ ...hai người sau này là họa sĩ phim hoạt hình ...

- ký ức của họ ...là ngôi nhà họ sống nhờ một người họ hàng, là người bố luôn đi làm xa, là người mẹ cũng chính là cô giáo của họ, là những buổi trưa hè đi câu cá bên bờ sông, những lúc cả hai cùng khóc thét lên khi một người bị ngã ...

-

- cốt truyện phim rất bình thường, không có gì gây cấn ...nhưng, tôi rất thích hình ảnh người mẹ trong phim, vì chính người mẹ đó đã mở ra một thế giới nơi mà sự tưởng tượng có thể bay nhảy khắp nơi, mọi điều đều có thể giải thích được, và tình yêu thương thì lúc nào cũng có ...
- nếu bạn xem, tôi tin chắc bạn sẽ rất thích thú ...

- chưa xem phim, nhưng nghe cách bạn diễn tả rất hay,

- tôi đã khóc đi khóc lại bao nhiêu lần vì bộ phim đó ...

- rất thơ ...

- vì sao khóc?!
- vì tình yêu thương? vì tủi thân?

- vì hay quá ...vì mọi thứ bình thường.

- hay quá đến độ khóc ư? cảm động vì sự bình dị?

- vâng.

- nếu hay quá mà khóc, thì có thể nghĩ khi hạnh phúc bạn cũng khóc, nhỉ?

- tôi nhất định sẽ tìm lại bộ phim đó.

- cho tôi xem với há?

- vâng, nếu tôi tìm ra thì tôi sẽ gửi cho bạn ...

- có thể xem phim từ mạng được à?
- tôi chưa bao giờ download phim trên mạng, vì thấy chậm rì ...

- chịu khó đợi thì sẽ được thôi, cũng nhanh thôi ...

- tôi dốt lắm! chưa bao giờ tìm một bài hát, hay một bộ phim trên mạng ...
- toàn ai cho gì xem nấy ...không hiện đại chút nào ...

- chẳng sao, chỉ cần bằng lòng với mình là được rồi ...

- ...tôi tìm thấy bộ phim đó rồi! hên ghê!!! http://www.geraldpeary.com/reviews/stuv/village-of-dreams.html
- hình bìa phim đó ...nhìn xem có quen không?
- bạn có nhìn thấy gương mặt hai đứa bé đó không?!

- ừ, hai cái miệng đang mở ra ...
- giống như , đang có một câu hỏi,
- và tự giải đáp.

- vâng, tâm hồn trẻ thơ luôn đầy ắp những câu hỏi mà ...
- nhưng chúng rất may mắn, vì người mẹ đóng một phần lớn là người giải đáp những thắc mắc đó ...
- chính vì vậy, sau này nếu tôi là mẹ, tôi sẽ mong mình là người mẹ như thế ...

- tôi tin bạn sẽ là người mẹ tuyệt vời! vì, cách kể chuyện của bạn rất hay ...

- ...ước mơ cao cả, vĩ đại ... không biết khi nào có thể làm được, nhưng thôi kệ, nếu như ...

- thời gian còn dài mà ...nhưng, với tôi thì không còn dài nữa ...
- khi tôi 17 tuổi, tôi cũng mơ ước có một đứa con,
- ước có một gia đình của chính mình, gia đình của riêng mình ...
- nhưng bây giờ, điều đó đang ngày càng xa ...

- tôi nghĩ, không nhất thiết phải là con mình sinh ra, tất cả những đứa trẻ khác trên đời này đều cần được tình yêu thương như thế ...

- nhưng tôi nghĩ, nếu là đứa trẻ do mình sinh ra, nó sẽ dễ chấp nhận những điều thuộc về mình ...
- vì ai sinh ra trên đời, ai lại không là một tờ giấy trắng tinh khiết ...

- tôi nghĩ, nếu tình yêu thương là thật sự tồn tại, thì nó sẽ chấp nhận mình.
- và thế giới này thì mỗi lúc mỗi thoáng hơn, con người dễ cảm thông hơn ...tại sao lại không chứ?

- không biết nữa, nhưng nếu là con nuôi, thì cũng khó khăn lắm!
- vì, khi biết mình là con nuôi, nó sẽ trở nên co lại và đẩy tất cả ra xa ...

- ...nuôi dưỡng một đứa bé, không phải là chuyện đơn giản.
- nhưng, nếu nó có được một cách suy nghĩ nhẹ nhàng hơn, thì nó sẽ không như thế ...

- ngày xưa, tôi cũng nghĩ, chỉ cần được sống trong tình yêu thương, nó sẽ hiểu và biết yêu thương ...
- nhưng tuổi càng lớn, sức mạnh ý chí, và niềm tin không còn được như xưa nữa ...

- mọi thứ thật ra rất đơn giản, chính chúng ta khiến mọi thứ trở nên phức tạp ...

- thì, đơn giản vốn là một chuyện khó khăn mà!

- tôi không được sống trong một tình cảm yêu thương trọn vẹn, nên tôi từng mơ là mình sẽ tạo ra một gia đình thực sự ấm áp, chỉ cần mọi nỗ lực cố gắng của chính mình ...
- thời trẻ thơ đã tin như thế, niềm tin đi theo suốt bao nhiêu năm trời ...

- vậy bạn cứ tiếp tục niềm tin của mình thôi ...có gì đâu?...

- nhưng, sau bao nhiêu chuyện xảy ra trên đời, tôi càng ngày càng thấy đó là điều thật khó chạm đến ...
- có khi, tạo ra trong tiểu thuyết, hay một bộ phim, còn dễ dàng hơn ...
- mà, như vậy cũng đâu phải vô ích, nhỉ? vì sẽ có những đứa trẻ, như bạn, xem, rồi ấp ủ tình thương, và lớn lên sẽ tạo ra một gia đình như mình từng mong ước.

- bạn thấy không? đó chính là lý do tại sao mà hầu hết những gì người lớn càng lớn càng trở nên chai sạn đi, quên đi thực chất điều đó không khó để đạt ...? giống như là người ta vì đã đau khổ, lại đi tìm một người nào đó để họ cũng phải đau khổ như mình ...
- nó giống như một cái vòng tròn lẩn quẩn ...

- ...

...

-----------------------------------------

(*) "Village of Dreams" (1996), đạo diễn Yoichi Higashi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét